ouïe
ouïe [wi] n. f. 1. Thính giác. Avoir l’ouïe fine: Có thính giác nhạy, có tai thinh. -Loc. Đùa Etre tout ouïe: Nghe cả hai tai (chú ý nghe). 2. Pl. Mang cá. 3. NHẠC Lỗ hình chữ s (ở mặt các loại đàn viôlông). 4. Pl. HKHÔNG , LỖ thông khí (cho động cơ phản lực). > ông thông khí (cho một số động cơ ôtô).