Lý
Lý Bạch. Quê ở đất Thục, tự Thái Bạch hiệu Thanh Liên cư sĩ, sanh ở làng Thanh Liên nên lấy tên làng làm hiệu. Có thiên tài đặc biệt về văn thơ. Hạ Tri Chương tiến cử Lý với vua Ðường Huyền Tông và được vua yêu kính. Một hôm Lý Bạch uống rượu say, vua sai Cao Lực Sỉ cỡi giày cho Lý ngủ. Cao tức giận và nhân Lý làm bài " Thanh bình điệu" có ví Dương Quý Phi với Triệu Phi Yến, Cao Lực Sĩ mới dèm pha để Quý Phi ghét Thái Bạch. Vua cũng không tin dùng nữa và đuổi về. Ðời vua Túc Tông năm 762, Lý Bạch mất, thọ 61 tuổi. Có chỗ cho rằng ông chết vì bệnh, có chỗ cho rằng ông chết đuối. Ông đang say rượu ngồi trên đò nhìn thấy trăng dưới sông đẹp quá liền nhảy xuống ôm choàng lấy trăng mà chết. Lý Bạch thường tự xưng là Hải thượng kỵ kình khách, khách cỡi kình trên bể. Câu cẩm tú đàn anh họ Lý. Cung Oán Ngâm Khúc Trăng lặn xuống đáy hồ trong vằng vặc, tưởng rằng ông
Lý Cỡi kình mô. Chiến Tụng Tây Hồ Phú