MẶC CẢM
[VI] MẶC CẢM
[FR] Complexe
[EN]
[VI] Một cảm xúc, cảm nghĩ bị dồn nén, đẩy vào vô thức, nhưng vẫn tiếp tục chi phối các hành vi. Ngày nay từ này đã dùng rộng (cũng có người dùng từ phức tâm); thực ra theo nguyên nghĩa, đúng theo Freud là người đầu tiên đưa ra khái niệm này, các mặc cảm bao giờ cũng bắt nguồn từ những tình huống sống thời trẻ em. Mà cơ bản là mặc cảm Ơđíp (x. từ này), và đi theo là mặc cảm bị thiến (complexe de castration). Và mặc cảm ở đây không có nghĩa gì bất thường, không phải là một chứng bệnh mà phải trừ bỏ đi. Đây là một cơ cấu tâm lý bình thường xuất hiện vào một lứa tuổi nhất định, rồi theo đà trưởng thành được giải tỏa dần, được hòa nhập vào những cơ cấu tâm lý của những giai đoạn kế tiếp. Chỉ khi nào quá trình trưởng thành bị rối loạn thì những mặc cảm thời bé mới có những tác hại, đặc biệt gây ra những chứng nhiễu tâm (x.từ này) làm cho chủ thể lùi lại có những hành vi như ở thời còn bé.