Abandon
[VI] RUỒNG BỎ (Bỏ rơi)
[FR] Abandon
[EN]
[VI] Nói về tình trạng trẻ em bị bố mẹ (hay những người đỡ đầu thay bố mẹ) ruồng bỏ; tâm trạng là nhớ nhung da diết sự có mặt và chăm sóc của bố mẹ, đi đôi với căm ghét bố mẹ đã bỏ rơi mình. Đối với trẻ em rất ít tuổi, có thể dẫn đến suy sụp cả sức khỏe, dễ sinh bệnh tật và có khi tử vong (x. Vắng mẹ). Có những em ở với bố mẹ, nhưng ít được chăm sóc, hoặc vì một lý do nào đó, như bố mẹ đi xa, ốm đau, phải ở nội trú, có tâm trạng bị ruồng bỏ. Hoặc do tính tình lạnh nhạt, khắc khổ của bố mẹ, con có cảm tưởng bị ruồng bỏ, mất cảm giác an toàn, tình trạng ấy gây ra những phản ứng tâm lý bất thường. Ở tuổi 2 đến 4-5, lúc mẹ sinh em, con cũng dễ có cảm giác bị ruồng bỏ. Khi sinh ra phải bám chặt lấy mẹ, rồi dần dần phải tách rời sự chăm sóc của bố mẹ, nếu sự tách rời ấy quá đột ngột sinh ra cảm giác bị ruồng bỏ. Trẻ em nào cũng lâu lâu có mặc cảm, lo hãi sợ bố mẹ bỏ rơi, và bố mẹ nhiều khi cũng hăm dọa như vậy. Vượt qua mặc cảm ấy, chấp nhận sự tách rời bố mẹ để “ra đời” là một bước trưởng thành. Mặc cảm này được biểu hiện trong chuyện “Chú bé Tí hon” (Le Petit Poucet).