CHÍNH MÌNH
[VI] CHÍNH MÌNH (cái chính mình)
[FR] Identité
[EN]
[VI] Nhiều người dịch là bản sắc, có người dịch là căn cước. Một khái niệm tổng hợp nhiều mặt: - Cảm nhận về thân thể của mình, xuất phát từ những cảm giác từ cơ thể mà ra. - Cảm nhận về tính liên tục trong thời gian, mặc dù qua nhiều biến động vẫn cảm thấy mình là một con người không thay đổi. - Cảm nhận về giá trị của bản thân, tự tin thông qua sự đánh giá của người khác, vai trò của mình trong xã hội. - Cảm nhận về một định hướng cho cuộc sống, xác định một số giá trị làm nền tảng cho mọi cố gắng. Cảm nhận được cái chính mình vừa có mặt chủ quan, cá thể vừa có mặt xã hội; sự cảm nhận về bản thân liên quan chặt chẽ với những tác động qua lại với người khác, trong một bối cảnh xã hội nhất định, tạo nên một con người riêng biệt, có một vị trí, một vai trò có gốc rễ trong một xã hội nhất định, đồng thời có khả năng tự khẳng định, mình tự nhận ra mình. Khái niệm này có thể vận dụng cho một tập thể, một dân tộc. Đứng trước sóng gió do nhiều biến cố gây ra, một con người nhiều khi không nhận rõ được mình là ai nữa, cũng như một dân tộc bị nhiều luồng văn hóa tư tưởng chi phối, không đủ sức giữ gìn truyền thống, cũng không tiêu hóa nổi những cái mới, là mất đi cái “chính mình”. Hoàn cảnh khách quan vùi dập tiềm năng chủ quan, con người bị tha hóa, phải thông qua giải quyết mâu thuẫn xung đột, tẩy trừ những ảnh hưởng ngoại lai mới tìm ra cái “chính mình”